Của Kathleen Weinstein – Qua lời kể của Ethnic Media Services
Pine Mountain Club, tại Los Padres National Forest, một nơi thật đẹp chưa chính thức hình thành trong quân Kern. Không khí trong lành, những ngôi sao sáng và mọi người đều quen biết nhau.
Nhiều người dọn về quận Kern trong trung tâm của bang California vì tiền thuê và nợ nhà thấp và để tránh nếp sống đô thị. Nếu tình trạng tài chính vững, thì đời sống nông thôn là thiên đàng. Nhưng nếu vì tài chính xuống dốc mà phải về sống ở nông thôn, đời sống có thể sẽ khó khăn.
Thành phần dân số đang thay đổi. Giới nghèo nông thôn không thể bị đếm thiếu lần này. Nhân viên làm thống kê dân số phải suy nghĩ vượt qua khuôn khổ mẫu khai báo.
Nhiều người chỉ sống ở đây bán thời gian. Công việc tập trung ở thành phố, nhưng nhà ở với giá phải chăng lại ở trên núi. Công nhân chia thời gian ra hai nơi, nhưng phải lựa một nơi làm địa chỉ hợp pháp, mặc dù có thể họ nhận được lợi nhuận và dịch vụ ở cả hai quận. Có thể đếm một nửa cho mỗi bên không?
Gần đây tôi có gặp một đôi vợ chồng sống ở Pine Mountain Club, nhưng vào ngày thứ Hai trong tuần người chồng đi xe lửa tới Dana Point để đi làm và cũng là nơi ông ta sống trên một chiếc thuyền. Ông ấy trở về ngày thứ Sáu sau khi tiêu tiền cả tuần ở Orange County. Quận Kern có thể dùng doanh thu thuế đó nếu nơi đây có công việc.
Dự định thu thập dữ liệu về thống kê dân số năm tới của chính phủ liên bang lần đầu tiên dựa trên những câu trả lời trên mạng trong mẫu khai có 10 câu hỏi. Đây có thể là một thách thức mới cho công việc đếm những người hầu như sống ngoài mạng lưới điện.
Dịch vụ điện thoại di động đến với chúng ta khoảng 10 năm nay và có nhiều vùng không có dịch vụ này. Máy chủ các doanh nghiệp lớn không cung cấp dịch vụ thỏa đáng cho cộng đồng nông thôn vì không đủ khách và mạng lưới internet địa phương hay bị hỏng với lý do giản dị là không có dịch vụ thỏa đáng.
Những người đủ khả năng có điện thoại di động khả tín và cả mạng lưới thông tin nhanh, nhưng họ phải trả giá đắt. Nhiều người, trái lại, không đủ khả năng chi trả. Thông tin về thống kê dân số có thể không tới được họ.
Thống kê dân số dự định đầu tiên tìm hiểu người dân sống ở đâu, rồi gởi thơ chỉ dẫn họ điền mẫu thống kê trên mạng và sau đó, nếu không có hồi đáp, sẽ gởi mẫu thống kê qua đường bưu điện, và giải pháp sau cùng, cho người đến tận nơi để thu thập dữ liệu.
Những tiếp cận truyền thống, phi kỹ thuật số như thông tin công cộng, bảng quảng cáo hay quảng cáo trên thân xe buýt không hiệu quả ở những nơi mà mật độ dân số ít.
Những điều đó không có ở đây. Báo địa phương hàng tuần của chúng tôi nhanh chóng đưa tin, nhưng dân chúng phải đọc. Nhiều người sống ở miền núi không đọc báo.
Đó chỉ là thách thức tiềm ẩn.
Rồi đến thách thức của chính cộng đồng, với những người cố tình có ít hay không có liên lạc với thế giới bên ngoài. Trước đây người ta gọi họ là ẩn sĩ. Bây giờ họ được gọi là “sống ngoài mạng lưới điện.” Họ tự chọn cách sống cô lập. Có thể họ không có một địa chỉ cư ngụ, nói chi tới địa chỉ điện tử. Có thể họ không muốn được đếm.
Làm sao để được họ tin? Tháng trước tôi có gặp một phụ nữ vô gia cư. Bà ấy sống ở Motel6 với mèo và chó. Bà ấy muốn đi làm nhưng không tìm được việc ở vùng núi. Bà ấy hoảng sợ người khác biết được tình trạng của mình. Giúp đỡ bà ấy càng khó khăn thêm vì điều này. Chúng ta cần có chăm sóc sức khỏe tâm thần đại chúng.
Những gia đình cô lập thường dạy con học tại nhà. Làm sao ta có thể đảm bảo những đứa trẻ này được đếm tới?
Trường học trong vài quận đang làm công việc tiếp cận cộng đồng, chiêu mộ học sinh giúp đếm gia đình của mình. Với những học sinh học tại nhà, tất nhiên, điều này không giúp được gì cả.
Ở nơi đây, người vô gia cư sống trong rừng… Quý vị có thể thấy họ hiện diện khi quý vị đi bộ trong rừng. Chúng tôi biết vài người qua liên hệ gia đình, nhưng những người khác là người lạ. Họ đến rồi đi. Bệnh tâm thần và có thể trát tòa hiện hành ngăn họ có chỗ ở cố định.
Nhiều nhà trong vùng nông thôn bỏ hoang, và người sống trốn tránh trong đó không hiếm. Một phần dân số của chúng ta chia sẻ nhà ở với người khác. Một cách để người có chỗ trống trong nhà kiếm thêm lợi tức. Những trường hợp như thế không ổn định, và người thuê thường dọn từ nhà này sang nhà khác tùy công việc làm của họ.
Người ở nông thôn và thành thị có nhiều trường hợp dị biệt.
Theo tôi, dữ liệu thống kê dân số thu thập được là thước đo không chính xác về mức sống nông thôn. Hỏi họ lợi tức bao nhiêu một năm là đặt tiêu chuẩn sai.
Chi phí ở thành thị, nhu cầu và ưu tiên không giống với nông thôn. Nhưng hiểu được điều ấy không giảm bớt nhu cầu có dữ liệu về số người sống như thế nào ở nơi họ sống. Dữ liệu đó xác định nhu cầu và ưu tiên ở đâu và giúp phân bổ ngân quỹ nhà nước.
Vận chuyển là mối quan tâm nghiêm túc ở cộng đồng nông thôn. Có phương tiện giao thông công cộng, nhưng khó khăn nếu ở ngoài thành phố. Người ta phải đi tới trạm và từ trạm trở về nhà. Tiền xăng và bảo trì xe có thể phải lo toan trước những nhu cầu thiết yếu khác. Đường sá ở nông thôn thường không tráng nhựa, không những đi về khó khăn mà còn làm xe cộ mau hư hỏng.
Điều kiện đường sá tùy thuộc vào phân bổ ngân quỹ nhà nước vốn dựa vào thống kê dân số, và bảo trì đường sá ảnh hưởng đến cộng đồng cả trăm ngàn cách.
Thí dụ như, xe cứu thương địa phương có thể không tới được nhà ở vì điều kiện đường sá. Tiêu chuẩn chăm sóc sức khỏe cũng khác nhau, không phải chỉ vì khó khăn trong việc đáp ứng nhu cầu cứu cấp khẩn,
Phòng khám bệnh trong làng chúng tôi đóng cửa hồi tháng Tư vì không đủ ngân quỹ. Họ khám bệnh khi có người cần và thậm chí đến thăm bệnh tại nhà. Có một phòng khám bệnh cách 17 dặm ở Lebec, nhưng phải hẹn trước và phải có bảo hiểm. Chăm sóc sức khỏe khẩn cấp cách xa một giờ hay hơn.
Chăm sóc sức khỏe thường xuyên phải ra thành phố. Vì chăm sóc sức khỏe ở nông thôn khan hiếm và giao thông công cộng khó khăn, người bệnh tâm thần không được điều trị thỏa đáng. Khi tình trạng sức khỏe của họ tồi tệ tột đỉnh, họ trở thành “tội phạm.” Cứu cấp khẩn cho bệnh nhân tâm thần ở cộng đồng nông thôn do đội SWAT từ thành phố. Dịch vụ cứu hỏa/cứu tế qua 911 tại quận Kern rất giới hạn.
Ở Pine Mountain Club, cử tri đồng ý chi thêm thuế để trả dịch vụ cứu cấp y tế qua cơ quan cứu hỏa. Nhưng tại Frazier Park chỉ cách xa dưới 5 dặm, không có được những cung ứng như thế.
Khi chọn sống ở nông thôn, người ta nhận biết sẽ có những nhược điểm về hàng hóa và dịch vụ. Ngoài những cản trở hiển nhiên để đếm dân số được chính xác – lo sợ và thờ ơ – cần kể thêm sự cô lập ở những vùng nông thôn chưa hợp nhất.
Để có được con số đầy đủ, chính xác, về những người sống “ngoài mạng lưới điện” là một công việc không đơn giản trong năm 2020, tuy nhiên nhu cầu của họ phải được kể tới trong tất cả mọi quyết định do dữ liệu của thống kê dân số đưa tới để cộng đồng của họ được hưởng.
Kathleen Weinstein, sinh sống tại Pine Mountain Club, một cộng đồng chưa chính thức hình thành ở Los Padres National Forest, tại quận Kern. Sau khi tham dự một buổi họp về sách lược do Ethnic Media Services tổ chức về Thống Kê Dân Số 2020, bà đồng ý chia sẻ ý nghĩ về những khó khăn mà nhà nước phải đương đầu trong nỗ lực đếm chính xác số người trong cộng đồng và những nhu cầu cùng những trường hợp của họ.